XIN ĐỪNG IM ỈM



Hello anh em. Hôm nay mình chia sẻ một bài có tiêu đề “Xin đừng im ỉm.”
“Xin đừng im ỉm” là gì? Nó xuất phát từ tình huống thế này:
Khi bạn gặp một tình huống: đồng nghiệp/nhân viên/quản lý có một hành vi chưa tốt, chưa đạt tiêu chuẩn (gọi là “vi phạm nhẹ”, ví dụ thất hứa…), thì bạn làm gì?
Thường có vài cách:
1. Lên tiếng ngay, phản hồi thẳng.
2. Đợi lúc khác, nhớ thì nhắc, không thì thôi.
3. Im ỉm, không nói gì.
Lý do của cách số 3 thường là: ngại lên tiếng, nể nang, sợ đụng chạm; hoặc nghĩ “không phải việc của tôi, bạn làm bạn chịu, không ảnh hưởng đến tôi”.
Trước đây (không chỉ trong công việc mà cả gia đình và các mối quan hệ), bạn thường chọn cách nào?
Với tổ chức của mình – có văn hoá phản hồi & ghi nhận – mình xin chia sẻ luôn: đừng chọn cách số 3. Xin đừng im ỉm.
Có một câu nói: “Tổ chức im lặng là tổ chức chết.”
Đáng sợ nhất là khi phát hiện hành vi chưa tốt mà chúng ta im ỉm, không lên tiếng vì ngại, vì nể, vì nghĩ “không phải việc của tôi”. Nó tạo ra rất nhiều tác hại:
Một, nếu bạn là người có trách nhiệm, khi nhìn thấy tình huống như vậy, cảm xúc và năng lượng của bạn sẽ bị ảnh hưởng. Dù nhỏ nhưng nó âm ỉ theo thời gian, kéo tụt hiệu quả làm việc, rồi lan ra xung quanh.
Hai, bản thân người kia không được nhắc. Mình hay gọi là “không được tặng quà”: không được chỉ ra lỗi, không biết cách khắc phục nên lại lặp lại. Đa số họ không cố ý: hoặc họ chưa nhận ra tiêu chuẩn, hoặc giới hạn năng lực/hiểu biết ở thời điểm đó khiến họ làm chưa tốt. Họ rất cần được biết để sửa.
Ba, mối quan hệ giữa hai người (và xung quanh) xấu đi: dễ nảy sinh xa cách, thậm chí ghen ghét. Trong khi nếu bạn phản hồi, biết đâu họ sẽ cảm ơn, xin lỗi: “Mình vô ý, mình làm chưa tốt.” Thế là nhẹ nhàng, đáng thương hơn đáng trách, và mình có xu hướng giúp bạn ấy tốt lên.
Đó là tác động ở cấp cá nhân và mối quan hệ. Còn ở cấp tổ chức: nếu ai cũng im lặng, môi trường làm việc sẽ đầy năng lượng tiêu cực, hiệu suất – mục tiêu chung chắc chắn bị ảnh hưởng.
Vì vậy, nhắc lại: “Tổ chức im lặng là tổ chức chết.” Không phản hồi – tác hại là vô cùng.
Ngược lại, nếu phản hồi thường xuyên – kịp thời – cụ thể – chân thành, tác dụng rất lớn:
• Phát huy điểm mạnh, khắc phục điểm yếu kịp thời → nâng cao năng lực.
• Mối quan hệ tốt hơn, thông suốt hơn, hiểu nhau hơn.
• Ở cấp quản lý/lãnh đạo, kỹ năng phản hồi & ghi nhận là bộ kỹ năng phải master =>
Nói vậy đủ thấy Việc phản hồi/ghi nhận quan trọng tới mức nào.
Bài chia sẻ của mình là như vậy:
Gặp hành vi chưa tốt → hãy lên tiếng (phản hồi).
Gặp hành vi tốt → hãy lên tiếng (ghi nhận).
Đừng im ỉm. Một tổ chức im lặng là tổ chức chết.
Tốt nhất: phản hồi chân thành, cụ thể, kịp thời (không cần chờ, nói sớm càng tốt).
Thêm nữa: Người nhận được phản hồi hãy có tâm thế "Phản hồi là món quà". Tôi phản hồi cho bạn, thực sự là muốn tốt cho bạn nên mới "tặng quà".
Đương nhiên bạn có quyền nhận hay ko, nhưng hãy luôn hiểu "Phản hồi chân thành là món quà".
Cả tổ chức chúng ta hãy có tâm thế như vậy: nhận quà là những phản hồi. Trân quý.
Bạn có muốn nhận phản hồi từ tôi không?
Hãy nói cho tôi biết nhé!
Hello anh em. Hôm nay mình chia sẻ một bài có tiêu đề “Xin đừng im ỉm.”
“Xin đừng im ỉm” là gì? Nó xuất phát từ tình huống thế này:
Khi bạn gặp một tình huống: đồng nghiệp/nhân viên/quản lý có một hành vi chưa tốt, chưa đạt tiêu chuẩn (gọi là “vi phạm nhẹ”, ví dụ thất hứa…), thì bạn làm gì?
Thường có vài cách:
1. Lên tiếng ngay, phản hồi thẳng.
2. Đợi lúc khác, nhớ thì nhắc, không thì thôi.
3. Im ỉm, không nói gì.
Lý do của cách số 3 thường là: ngại lên tiếng, nể nang, sợ đụng chạm; hoặc nghĩ “không phải việc của tôi, bạn làm bạn chịu, không ảnh hưởng đến tôi”.
Trước đây (không chỉ trong công việc mà cả gia đình và các mối quan hệ), bạn thường chọn cách nào?
Với tổ chức của mình – có văn hoá phản hồi & ghi nhận – mình xin chia sẻ luôn: đừng chọn cách số 3. Xin đừng im ỉm.
Có một câu nói: “Tổ chức im lặng là tổ chức chết.”
Đáng sợ nhất là khi phát hiện hành vi chưa tốt mà chúng ta im ỉm, không lên tiếng vì ngại, vì nể, vì nghĩ “không phải việc của tôi”. Nó tạo ra rất nhiều tác hại:
Một, nếu bạn là người có trách nhiệm, khi nhìn thấy tình huống như vậy, cảm xúc và năng lượng của bạn sẽ bị ảnh hưởng. Dù nhỏ nhưng nó âm ỉ theo thời gian, kéo tụt hiệu quả làm việc, rồi lan ra xung quanh.
Hai, bản thân người kia không được nhắc. Mình hay gọi là “không được tặng quà”: không được chỉ ra lỗi, không biết cách khắc phục nên lại lặp lại. Đa số họ không cố ý: hoặc họ chưa nhận ra tiêu chuẩn, hoặc giới hạn năng lực/hiểu biết ở thời điểm đó khiến họ làm chưa tốt. Họ rất cần được biết để sửa.
Ba, mối quan hệ giữa hai người (và xung quanh) xấu đi: dễ nảy sinh xa cách, thậm chí ghen ghét. Trong khi nếu bạn phản hồi, biết đâu họ sẽ cảm ơn, xin lỗi: “Mình vô ý, mình làm chưa tốt.” Thế là nhẹ nhàng, đáng thương hơn đáng trách, và mình có xu hướng giúp bạn ấy tốt lên.
Đó là tác động ở cấp cá nhân và mối quan hệ. Còn ở cấp tổ chức: nếu ai cũng im lặng, môi trường làm việc sẽ đầy năng lượng tiêu cực, hiệu suất – mục tiêu chung chắc chắn bị ảnh hưởng.
Vì vậy, nhắc lại: “Tổ chức im lặng là tổ chức chết.” Không phản hồi – tác hại là vô cùng.
Ngược lại, nếu phản hồi thường xuyên – kịp thời – cụ thể – chân thành, tác dụng rất lớn:
• Phát huy điểm mạnh, khắc phục điểm yếu kịp thời → nâng cao năng lực.
• Mối quan hệ tốt hơn, thông suốt hơn, hiểu nhau hơn.
• Ở cấp quản lý/lãnh đạo, kỹ năng phản hồi & ghi nhận là bộ kỹ năng phải master =>
Nói vậy đủ thấy Việc phản hồi/ghi nhận quan trọng tới mức nào.
Bài chia sẻ của mình là như vậy:
Gặp hành vi chưa tốt → hãy lên tiếng (phản hồi).
Gặp hành vi tốt → hãy lên tiếng (ghi nhận).
Đừng im ỉm. Một tổ chức im lặng là tổ chức chết.
Tốt nhất: phản hồi chân thành, cụ thể, kịp thời (không cần chờ, nói sớm càng tốt).
Thêm nữa: Người nhận được phản hồi hãy có tâm thế "Phản hồi là món quà". Tôi phản hồi cho bạn, thực sự là muốn tốt cho bạn nên mới "tặng quà".
Đương nhiên bạn có quyền nhận hay ko, nhưng hãy luôn hiểu "Phản hồi chân thành là món quà".
Cả tổ chức chúng ta hãy có tâm thế như vậy: nhận quà là những phản hồi. Trân quý.
Bạn có muốn nhận phản hồi từ tôi không?
Hãy nói cho tôi biết nhé!
Hello anh em. Hôm nay mình chia sẻ một bài có tiêu đề “Xin đừng im ỉm.”
“Xin đừng im ỉm” là gì? Nó xuất phát từ tình huống thế này:
Khi bạn gặp một tình huống: đồng nghiệp/nhân viên/quản lý có một hành vi chưa tốt, chưa đạt tiêu chuẩn (gọi là “vi phạm nhẹ”, ví dụ thất hứa…), thì bạn làm gì?
Thường có vài cách:
1. Lên tiếng ngay, phản hồi thẳng.
2. Đợi lúc khác, nhớ thì nhắc, không thì thôi.
3. Im ỉm, không nói gì.
Lý do của cách số 3 thường là: ngại lên tiếng, nể nang, sợ đụng chạm; hoặc nghĩ “không phải việc của tôi, bạn làm bạn chịu, không ảnh hưởng đến tôi”.
Trước đây (không chỉ trong công việc mà cả gia đình và các mối quan hệ), bạn thường chọn cách nào?
Với tổ chức của mình – có văn hoá phản hồi & ghi nhận – mình xin chia sẻ luôn: đừng chọn cách số 3. Xin đừng im ỉm.
Có một câu nói: “Tổ chức im lặng là tổ chức chết.”
Đáng sợ nhất là khi phát hiện hành vi chưa tốt mà chúng ta im ỉm, không lên tiếng vì ngại, vì nể, vì nghĩ “không phải việc của tôi”. Nó tạo ra rất nhiều tác hại:
Một, nếu bạn là người có trách nhiệm, khi nhìn thấy tình huống như vậy, cảm xúc và năng lượng của bạn sẽ bị ảnh hưởng. Dù nhỏ nhưng nó âm ỉ theo thời gian, kéo tụt hiệu quả làm việc, rồi lan ra xung quanh.
Hai, bản thân người kia không được nhắc. Mình hay gọi là “không được tặng quà”: không được chỉ ra lỗi, không biết cách khắc phục nên lại lặp lại. Đa số họ không cố ý: hoặc họ chưa nhận ra tiêu chuẩn, hoặc giới hạn năng lực/hiểu biết ở thời điểm đó khiến họ làm chưa tốt. Họ rất cần được biết để sửa.
Ba, mối quan hệ giữa hai người (và xung quanh) xấu đi: dễ nảy sinh xa cách, thậm chí ghen ghét. Trong khi nếu bạn phản hồi, biết đâu họ sẽ cảm ơn, xin lỗi: “Mình vô ý, mình làm chưa tốt.” Thế là nhẹ nhàng, đáng thương hơn đáng trách, và mình có xu hướng giúp bạn ấy tốt lên.
Đó là tác động ở cấp cá nhân và mối quan hệ. Còn ở cấp tổ chức: nếu ai cũng im lặng, môi trường làm việc sẽ đầy năng lượng tiêu cực, hiệu suất – mục tiêu chung chắc chắn bị ảnh hưởng.
Vì vậy, nhắc lại: “Tổ chức im lặng là tổ chức chết.” Không phản hồi – tác hại là vô cùng.
Ngược lại, nếu phản hồi thường xuyên – kịp thời – cụ thể – chân thành, tác dụng rất lớn:
• Phát huy điểm mạnh, khắc phục điểm yếu kịp thời → nâng cao năng lực.
• Mối quan hệ tốt hơn, thông suốt hơn, hiểu nhau hơn.
• Ở cấp quản lý/lãnh đạo, kỹ năng phản hồi & ghi nhận là bộ kỹ năng phải master =>
Nói vậy đủ thấy Việc phản hồi/ghi nhận quan trọng tới mức nào.
Bài chia sẻ của mình là như vậy:
Gặp hành vi chưa tốt → hãy lên tiếng (phản hồi).
Gặp hành vi tốt → hãy lên tiếng (ghi nhận).
Đừng im ỉm. Một tổ chức im lặng là tổ chức chết.
Tốt nhất: phản hồi chân thành, cụ thể, kịp thời (không cần chờ, nói sớm càng tốt).
Thêm nữa: Người nhận được phản hồi hãy có tâm thế "Phản hồi là món quà". Tôi phản hồi cho bạn, thực sự là muốn tốt cho bạn nên mới "tặng quà".
Đương nhiên bạn có quyền nhận hay ko, nhưng hãy luôn hiểu "Phản hồi chân thành là món quà".
Cả tổ chức chúng ta hãy có tâm thế như vậy: nhận quà là những phản hồi. Trân quý.
Bạn có muốn nhận phản hồi từ tôi không?
Hãy nói cho tôi biết nhé!
Bài Viết Khác Mọi Người Cũng Đọc:
Bài Viết Khác Mọi Người Cũng Đọc:
Be the first to know about every new letter.
No spam, unsubscribe anytime.


