Năng lực lãnh đạo được đo bằng gì?
Day 1/100 ngày trao đi 1 điều nhỏ



Năng lực lãnh đạo được đo bằng gì?
Đó là 1 câu hỏi tôi đã hỏi mentor.
Mentor của tôi chia sẻ 1 câu, và sau đó tôi cũng tìm hiểu, thấy nhiều tài liệu, nhiều người nổi tiếng trên thế giới cũng nói là: năng lực lãnh đạo được đo bằng số lượng quyết định được đưa ra.
[À ha! Tôi vừa nhớ ra có 1 từ khóa nổi tiếng: Data-Driven Decision Making (DDD) ]
Chẳng phải tầm nhìn hay sứ mệnh đâu. Lãnh đạo đưa ra nhiều quyết quyết định, sau đó thực hiện.
Quyết định đúng thì đưa tổ chức đi lên ngay, quyết định sai thì sửa kịp thời thành đúng rồi cũng đi lên thôi. Làm sao để vừa ra được nhiều quyết định mà vừa đúng thì là tuyệt vời.
Rồi, từ đó tôi mới soi chiếu xem tôi có đang ra nhiều quyết định hay không?
Tôi nhìn lại một khoảng thời gian vừa qua, thấy mình ra rất ít quyết định. Tôi cảm thấy rảnh, ít làm, gần như không cần làm gì khi điều hành doanh nghiệp. Vì tôi có các anh em, các cấp quản lý đều làm việc trách nhiệm, tôi rất tin tưởng họ nên cứ để ae tự chủ động.
Nhưng mà phải nói thêm: trạng thái rảnh đó không được tích cực lắm đâu, vì đâu đó tôi nhận ra trong tôi còn đan xen 1 trạng thái khác: cảm thấy mình vô dụng.
Ok quay trở lại, thôi cứ coi lành rảnh đi.
Có vấn đề gì đâu? Điều đó tốt mà! Doanh nghiệp phải auto chứ!, “Còn bận còn nghèo”?
Đúng vậy, nhưng chỉ khi là doanh nghiệp đang ngon: đạt được các mục tiêu đề ra. Còn trường hợp của tôi thì chưa được như vậy, vẫn còn nhiều điều cần phải làm lắm.
Nghĩa là năng lực lãnh đạo của tôi chưa tốt: rất ít quyết định đù đó là quyết định đúng hay sai. Như đã nói đấy: quyết định đúng thì tốt, nếu quyết định sai thì “sai nhanh sửa nhanh” thành đúng => cũng tốt thôi.
Nguyên nhân của điều này là gì?
Tôi nhận ra, và mentor cũng gợi mở: tôi không có thói quen đọc báo cáo để ra quyết định mỗi ngày dựa trên số liệu.
Hình dung thế này: bình thường ta thấy mình khỏe mạnh, không vấn đề gì.
Nhưng nếu bạn đi kiểm tra sức khỏe, khi làm xét nghiệm, bác sĩ sẽ đưa cho 1 bảng rất nhiều các chỉ số. Trong đó có những dòng được bôi đậm lên để thể hiện rằng chỉ số X cao hơn mức tiêu chuẩn, chỉ số Y thấp hơn mức tiêu chuẩn, nếu để lâu sẽ… (X, Y thì có thể là mỡ máu hay gì đó… ví dụ đại đại vậy).
Thì khi đó, tùy vào mức độ nghiêm trọng, nhưng dường như chắc chắn bác sĩ và bạn sẽ phải đưa ra quyết định nào đó nhằm: giảm chỉ số X, tăng chỉ số Y,... về mức tiêu chuẩn.
Doanh nghiệp cũng vậy. Nếu không đọc chỉ số xét nghiệm của doanh nghiệp, thì thường cũng sẽ thấy hòm hòm, không có vấn đề gì mấy, nên lãnh đạo sẽ không đưa ra các quyết định.
Nhưng nếu nhìn báo cáo, sẽ thấy ngay: doanh thu có đạt tiến độ không, tỷ lệ chốt sale thấp hơn tiêu chuẩn, tỉ lệ khách quay lại không đạt, vì sao chỉ số ads cao bất thường…(vô cùng nhiều).
Từ đây có thể rút ra một kết luận: để tăng năng lực lãnh đạo – tức là tăng số lượng quyết định – thì cần đọc số liệu mỗi ngày. Khi đọc, ta biết cần ra quyết định gì. Đúng thì doanh nghiệp đi lên, quyết sai thì sửa kịp thời, cũng tốt hơn. Quyết định có thể to hay nhỏ, nhưng đều là quyết định dựa trên số liệu.
Ví dụ:
Nhìn thấy tỉ lệ chốt thấp hơn mức bình quân => Quyết định: họp với TP sale để tìm ra nguyên nhân, chốt giải pháp xử lý => Sau thời gian có thể sẽ được cải thiện.
1 ví dụ vậy thôi, dễ hiểu mà.
Thực ra một nguyên nhân sâu xa hơn của việc không ra quyết định trên số liệu là do thói quen cũ của tôi - hay có thể gọi là bản chất, tính cách của tôi trước giờ là vậy: ít chi tiết mà tương đối bay bổng, cảm tính, tin tưởng, truyền cảm hứng,...
Tốt đó, nhưng chưa đủ, hoặc/và còn tùy giai đoạn của doanh nghiệp nữa. Trong lúc cần kéo tàu, cần sát sao chi tiết.
Từ nhận thức đó, tôi muốn nâng cao năng lực lãnh đạo của mình để có nhiều giá trị hơn cho ae trong cty, đối tác, khách hàng bằng việc đưa ra các quyết định để giúp nhiều thứ tốt hơn theo thời gian, tôi đã cam kết rèn thói quen mới bằng chiến dịch: Hiệp số liệu - 100 ngày ra quyết định dựa trên số liệu.
Output của chiến dịch này là: Mỗi ngày có ít nhất 1 quyết định được đưa ra từ bảng báo cáo số liệu realtime.
Mới 4 ngày /100 thôi, tôi đã nhận được nhiều trải nghiệm tuyệt vời. Tôi nắm các chỉ số trong lòng bàn tay (là tôi cầm cái điện thoại đó), biết cái nào tốt, cái nào chưa, cái nào cần fix gấp/từ từ... Tôi biết cần phải làm gì để cải thiện.
Tôi cũng chỉ cần có vậy thôi, vì không thể gì cũng hoàn hảo, không kỳ vọng mọi chỉ số đều tốt đẹp. Biết sai để sửa, và cam kết sửa bằng được (nghĩa là số liệu bảo: OK được rồi) là được.
Tôi cũng lôi cuốn các anh chị em trong cty tôi trở thành “…số liệu” bằng cách rèn 1 thói quen mới rất đã như vậy, vì họ đã/đang/ và sẽ trở thành lãnh đạo, tôi luôn mong các ae của tôi trở thành lãnh đạo thực thụ.
Ae hãy rèn thói quen này nhé. Hữu ích thì thả tym nhé hỡi bạn lãnh đạo.
Day 1/100 ngày trao đi 1 điều nhỏ.
Năng lực lãnh đạo được đo bằng gì?
Đó là 1 câu hỏi tôi đã hỏi mentor.
Mentor của tôi chia sẻ 1 câu, và sau đó tôi cũng tìm hiểu, thấy nhiều tài liệu, nhiều người nổi tiếng trên thế giới cũng nói là: năng lực lãnh đạo được đo bằng số lượng quyết định được đưa ra.
[À ha! Tôi vừa nhớ ra có 1 từ khóa nổi tiếng: Data-Driven Decision Making (DDD) ]
Chẳng phải tầm nhìn hay sứ mệnh đâu. Lãnh đạo đưa ra nhiều quyết quyết định, sau đó thực hiện.
Quyết định đúng thì đưa tổ chức đi lên ngay, quyết định sai thì sửa kịp thời thành đúng rồi cũng đi lên thôi. Làm sao để vừa ra được nhiều quyết định mà vừa đúng thì là tuyệt vời.
Rồi, từ đó tôi mới soi chiếu xem tôi có đang ra nhiều quyết định hay không?
Tôi nhìn lại một khoảng thời gian vừa qua, thấy mình ra rất ít quyết định. Tôi cảm thấy rảnh, ít làm, gần như không cần làm gì khi điều hành doanh nghiệp. Vì tôi có các anh em, các cấp quản lý đều làm việc trách nhiệm, tôi rất tin tưởng họ nên cứ để ae tự chủ động.
Nhưng mà phải nói thêm: trạng thái rảnh đó không được tích cực lắm đâu, vì đâu đó tôi nhận ra trong tôi còn đan xen 1 trạng thái khác: cảm thấy mình vô dụng.
Ok quay trở lại, thôi cứ coi lành rảnh đi.
Có vấn đề gì đâu? Điều đó tốt mà! Doanh nghiệp phải auto chứ!, “Còn bận còn nghèo”?
Đúng vậy, nhưng chỉ khi là doanh nghiệp đang ngon: đạt được các mục tiêu đề ra. Còn trường hợp của tôi thì chưa được như vậy, vẫn còn nhiều điều cần phải làm lắm.
Nghĩa là năng lực lãnh đạo của tôi chưa tốt: rất ít quyết định đù đó là quyết định đúng hay sai. Như đã nói đấy: quyết định đúng thì tốt, nếu quyết định sai thì “sai nhanh sửa nhanh” thành đúng => cũng tốt thôi.
Nguyên nhân của điều này là gì?
Tôi nhận ra, và mentor cũng gợi mở: tôi không có thói quen đọc báo cáo để ra quyết định mỗi ngày dựa trên số liệu.
Hình dung thế này: bình thường ta thấy mình khỏe mạnh, không vấn đề gì.
Nhưng nếu bạn đi kiểm tra sức khỏe, khi làm xét nghiệm, bác sĩ sẽ đưa cho 1 bảng rất nhiều các chỉ số. Trong đó có những dòng được bôi đậm lên để thể hiện rằng chỉ số X cao hơn mức tiêu chuẩn, chỉ số Y thấp hơn mức tiêu chuẩn, nếu để lâu sẽ… (X, Y thì có thể là mỡ máu hay gì đó… ví dụ đại đại vậy).
Thì khi đó, tùy vào mức độ nghiêm trọng, nhưng dường như chắc chắn bác sĩ và bạn sẽ phải đưa ra quyết định nào đó nhằm: giảm chỉ số X, tăng chỉ số Y,... về mức tiêu chuẩn.
Doanh nghiệp cũng vậy. Nếu không đọc chỉ số xét nghiệm của doanh nghiệp, thì thường cũng sẽ thấy hòm hòm, không có vấn đề gì mấy, nên lãnh đạo sẽ không đưa ra các quyết định.
Nhưng nếu nhìn báo cáo, sẽ thấy ngay: doanh thu có đạt tiến độ không, tỷ lệ chốt sale thấp hơn tiêu chuẩn, tỉ lệ khách quay lại không đạt, vì sao chỉ số ads cao bất thường…(vô cùng nhiều).
Từ đây có thể rút ra một kết luận: để tăng năng lực lãnh đạo – tức là tăng số lượng quyết định – thì cần đọc số liệu mỗi ngày. Khi đọc, ta biết cần ra quyết định gì. Đúng thì doanh nghiệp đi lên, quyết sai thì sửa kịp thời, cũng tốt hơn. Quyết định có thể to hay nhỏ, nhưng đều là quyết định dựa trên số liệu.
Ví dụ:
Nhìn thấy tỉ lệ chốt thấp hơn mức bình quân => Quyết định: họp với TP sale để tìm ra nguyên nhân, chốt giải pháp xử lý => Sau thời gian có thể sẽ được cải thiện.
1 ví dụ vậy thôi, dễ hiểu mà.
Thực ra một nguyên nhân sâu xa hơn của việc không ra quyết định trên số liệu là do thói quen cũ của tôi - hay có thể gọi là bản chất, tính cách của tôi trước giờ là vậy: ít chi tiết mà tương đối bay bổng, cảm tính, tin tưởng, truyền cảm hứng,...
Tốt đó, nhưng chưa đủ, hoặc/và còn tùy giai đoạn của doanh nghiệp nữa. Trong lúc cần kéo tàu, cần sát sao chi tiết.
Từ nhận thức đó, tôi muốn nâng cao năng lực lãnh đạo của mình để có nhiều giá trị hơn cho ae trong cty, đối tác, khách hàng bằng việc đưa ra các quyết định để giúp nhiều thứ tốt hơn theo thời gian, tôi đã cam kết rèn thói quen mới bằng chiến dịch: Hiệp số liệu - 100 ngày ra quyết định dựa trên số liệu.
Output của chiến dịch này là: Mỗi ngày có ít nhất 1 quyết định được đưa ra từ bảng báo cáo số liệu realtime.
Mới 4 ngày /100 thôi, tôi đã nhận được nhiều trải nghiệm tuyệt vời. Tôi nắm các chỉ số trong lòng bàn tay (là tôi cầm cái điện thoại đó), biết cái nào tốt, cái nào chưa, cái nào cần fix gấp/từ từ... Tôi biết cần phải làm gì để cải thiện.
Tôi cũng chỉ cần có vậy thôi, vì không thể gì cũng hoàn hảo, không kỳ vọng mọi chỉ số đều tốt đẹp. Biết sai để sửa, và cam kết sửa bằng được (nghĩa là số liệu bảo: OK được rồi) là được.
Tôi cũng lôi cuốn các anh chị em trong cty tôi trở thành “…số liệu” bằng cách rèn 1 thói quen mới rất đã như vậy, vì họ đã/đang/ và sẽ trở thành lãnh đạo, tôi luôn mong các ae của tôi trở thành lãnh đạo thực thụ.
Ae hãy rèn thói quen này nhé. Hữu ích thì thả tym nhé hỡi bạn lãnh đạo.
Day 1/100 ngày trao đi 1 điều nhỏ.
Năng lực lãnh đạo được đo bằng gì?
Đó là 1 câu hỏi tôi đã hỏi mentor.
Mentor của tôi chia sẻ 1 câu, và sau đó tôi cũng tìm hiểu, thấy nhiều tài liệu, nhiều người nổi tiếng trên thế giới cũng nói là: năng lực lãnh đạo được đo bằng số lượng quyết định được đưa ra.
[À ha! Tôi vừa nhớ ra có 1 từ khóa nổi tiếng: Data-Driven Decision Making (DDD) ]
Chẳng phải tầm nhìn hay sứ mệnh đâu. Lãnh đạo đưa ra nhiều quyết quyết định, sau đó thực hiện.
Quyết định đúng thì đưa tổ chức đi lên ngay, quyết định sai thì sửa kịp thời thành đúng rồi cũng đi lên thôi. Làm sao để vừa ra được nhiều quyết định mà vừa đúng thì là tuyệt vời.
Rồi, từ đó tôi mới soi chiếu xem tôi có đang ra nhiều quyết định hay không?
Tôi nhìn lại một khoảng thời gian vừa qua, thấy mình ra rất ít quyết định. Tôi cảm thấy rảnh, ít làm, gần như không cần làm gì khi điều hành doanh nghiệp. Vì tôi có các anh em, các cấp quản lý đều làm việc trách nhiệm, tôi rất tin tưởng họ nên cứ để ae tự chủ động.
Nhưng mà phải nói thêm: trạng thái rảnh đó không được tích cực lắm đâu, vì đâu đó tôi nhận ra trong tôi còn đan xen 1 trạng thái khác: cảm thấy mình vô dụng.
Ok quay trở lại, thôi cứ coi lành rảnh đi.
Có vấn đề gì đâu? Điều đó tốt mà! Doanh nghiệp phải auto chứ!, “Còn bận còn nghèo”?
Đúng vậy, nhưng chỉ khi là doanh nghiệp đang ngon: đạt được các mục tiêu đề ra. Còn trường hợp của tôi thì chưa được như vậy, vẫn còn nhiều điều cần phải làm lắm.
Nghĩa là năng lực lãnh đạo của tôi chưa tốt: rất ít quyết định đù đó là quyết định đúng hay sai. Như đã nói đấy: quyết định đúng thì tốt, nếu quyết định sai thì “sai nhanh sửa nhanh” thành đúng => cũng tốt thôi.
Nguyên nhân của điều này là gì?
Tôi nhận ra, và mentor cũng gợi mở: tôi không có thói quen đọc báo cáo để ra quyết định mỗi ngày dựa trên số liệu.
Hình dung thế này: bình thường ta thấy mình khỏe mạnh, không vấn đề gì.
Nhưng nếu bạn đi kiểm tra sức khỏe, khi làm xét nghiệm, bác sĩ sẽ đưa cho 1 bảng rất nhiều các chỉ số. Trong đó có những dòng được bôi đậm lên để thể hiện rằng chỉ số X cao hơn mức tiêu chuẩn, chỉ số Y thấp hơn mức tiêu chuẩn, nếu để lâu sẽ… (X, Y thì có thể là mỡ máu hay gì đó… ví dụ đại đại vậy).
Thì khi đó, tùy vào mức độ nghiêm trọng, nhưng dường như chắc chắn bác sĩ và bạn sẽ phải đưa ra quyết định nào đó nhằm: giảm chỉ số X, tăng chỉ số Y,... về mức tiêu chuẩn.
Doanh nghiệp cũng vậy. Nếu không đọc chỉ số xét nghiệm của doanh nghiệp, thì thường cũng sẽ thấy hòm hòm, không có vấn đề gì mấy, nên lãnh đạo sẽ không đưa ra các quyết định.
Nhưng nếu nhìn báo cáo, sẽ thấy ngay: doanh thu có đạt tiến độ không, tỷ lệ chốt sale thấp hơn tiêu chuẩn, tỉ lệ khách quay lại không đạt, vì sao chỉ số ads cao bất thường…(vô cùng nhiều).
Từ đây có thể rút ra một kết luận: để tăng năng lực lãnh đạo – tức là tăng số lượng quyết định – thì cần đọc số liệu mỗi ngày. Khi đọc, ta biết cần ra quyết định gì. Đúng thì doanh nghiệp đi lên, quyết sai thì sửa kịp thời, cũng tốt hơn. Quyết định có thể to hay nhỏ, nhưng đều là quyết định dựa trên số liệu.
Ví dụ:
Nhìn thấy tỉ lệ chốt thấp hơn mức bình quân => Quyết định: họp với TP sale để tìm ra nguyên nhân, chốt giải pháp xử lý => Sau thời gian có thể sẽ được cải thiện.
1 ví dụ vậy thôi, dễ hiểu mà.
Thực ra một nguyên nhân sâu xa hơn của việc không ra quyết định trên số liệu là do thói quen cũ của tôi - hay có thể gọi là bản chất, tính cách của tôi trước giờ là vậy: ít chi tiết mà tương đối bay bổng, cảm tính, tin tưởng, truyền cảm hứng,...
Tốt đó, nhưng chưa đủ, hoặc/và còn tùy giai đoạn của doanh nghiệp nữa. Trong lúc cần kéo tàu, cần sát sao chi tiết.
Từ nhận thức đó, tôi muốn nâng cao năng lực lãnh đạo của mình để có nhiều giá trị hơn cho ae trong cty, đối tác, khách hàng bằng việc đưa ra các quyết định để giúp nhiều thứ tốt hơn theo thời gian, tôi đã cam kết rèn thói quen mới bằng chiến dịch: Hiệp số liệu - 100 ngày ra quyết định dựa trên số liệu.
Output của chiến dịch này là: Mỗi ngày có ít nhất 1 quyết định được đưa ra từ bảng báo cáo số liệu realtime.
Mới 4 ngày /100 thôi, tôi đã nhận được nhiều trải nghiệm tuyệt vời. Tôi nắm các chỉ số trong lòng bàn tay (là tôi cầm cái điện thoại đó), biết cái nào tốt, cái nào chưa, cái nào cần fix gấp/từ từ... Tôi biết cần phải làm gì để cải thiện.
Tôi cũng chỉ cần có vậy thôi, vì không thể gì cũng hoàn hảo, không kỳ vọng mọi chỉ số đều tốt đẹp. Biết sai để sửa, và cam kết sửa bằng được (nghĩa là số liệu bảo: OK được rồi) là được.
Tôi cũng lôi cuốn các anh chị em trong cty tôi trở thành “…số liệu” bằng cách rèn 1 thói quen mới rất đã như vậy, vì họ đã/đang/ và sẽ trở thành lãnh đạo, tôi luôn mong các ae của tôi trở thành lãnh đạo thực thụ.
Ae hãy rèn thói quen này nhé. Hữu ích thì thả tym nhé hỡi bạn lãnh đạo.
Day 1/100 ngày trao đi 1 điều nhỏ.
Bài Viết Khác Mọi Người Cũng Đọc:
Bài Viết Khác Mọi Người Cũng Đọc:
Be the first to know about every new letter.
No spam, unsubscribe anytime.


